Mới cập nhật

Bàn về Nhân - Quả

Một hạt nảy mầm gọi là nhân

Nhân biến thành cây cây sinh quả

Nhân thành quả quả lại có nhân

Lặp đi lặp lại biết bao lần.

Quả nào nhân ấy mấy ai lường

Nguồn gốc phát sinh mấy ai tường

Cái này được gọi là nguyên nhân

Cái kia lại trở thành kết quả.

Nguyên nhân đầy đủ khi phát sinh

Nó xảy ra trong mọi hoàn cảnh

Nguyên nhân đặc thù khi phát sinh

Nó xảy ra trong một hoàn cảnh.

Kết quả đầy đủ khi phát sinh

Nó xảy ra trong mọi hoàn cảnh

Kết quả đặc thù khi phát sinh

Nó xảy ra trong một hoàn cảnh.

Bắn vào quá khứ bằng súng lục

Tương lai bắn anh bằng đại bác[1]
Đó là nguyên nhân và hậu quả

Quy luật vận hành xưa và nay.

Anh qua đường chẳng vào nhà tôi

Mưa đá sấm rền đổ vào anh

Khách không vào vì nhà đóng cửa

Sấm rền mưa đá đổ vào tôi[2].

Nhân quả đều có tính phổ biến

Và nó cũng có tính khách quan

Nó tồn tại bên ngoài ý thức

Độc lập với ý thức khách quan.

Kết quả do nguyên nhân quy định

Tác động trở lại với nguyên nhân

Mối liên hệ giữa nhân và quả

Phụ thuộc lẫn nhau bởi quả nhân.

Làm quan phải nghĩ đến nhân quả

Vơ vét bạc tiền để giàu sang

Nhân tài vùi dập không trọng dụng

Sẽ bị người đời gọi quan tham.

Praha,
Séc, Đêm 24 - 3 - 2002

------

Chú thích:
1. Phỏng theo câu nói của nhà thông thái Abutalíp, in trong cuốn sách của tác giả Raun Gamzatốp: Đaghextan của tôi, quyển 1, Nxb Cầu Vồng (Liên Xô trước đây), bản tiếng Việt, trang 9. Nguyên văn câu của Abutalíp: “Nếu anh bắn vào quá khứ bằng súng lục, thì tương
lai sẽ bắn vào anh bằng đại bác”.

2. Raun Gamzatốp: Đaghextan của tôi, sách đã dẫn, tr. 290. Nguyên văn câu trong sách: “Ai qua đường nếu chẳng đỗ nhà tôi, thì mưa đá sấm rền sẽ đổ vào nhà anh, sấm rền mưa đá! Nhưng nếu khách không vui vì lều tôi không rộng mở, thì mưa đá sấm rền sẽ đổ vào nhà tôi, mưa đá sấm rền”.

Lời Tác giả:  Nhân quả là một phạm trù triết học. Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã từng nói đến nhân quả, chủ nghĩa Mác - Lênin cũng nói đến nhân quả. Đây chính là mối liên hệ qua lại, nguồn gốc phát sinh của các hiện tượng, hiện tượng này được gọi là nguyên nhân, sản sinh ra hiện tượng khác, được gọi là kết quả. Trong nhân quả, người ta phân biệt nguyên nhân đầy đủ và nguyên nhân đặc thù. Nguyên nhân đầy đủ là sự tập hợp tất cả những hoàn cảnh khác nhau mà khi xuất hiện thì nhất thiết xảy ra những kết quả tương ứng. Nguyên nhân đặc thù là sự việc xảy ra trong một hoàn cảnh nào đó mà khi xuất hiện sẽ mang lại một kết quả tương ứng.  Trong kết quả cũng tương ứng như vậy. Nguyên nhân và kết quả là những vòng khâu tác động qua lại, trong đó, kết quả do nguyên nhân quy định; đến lượt mình, kết quả lại đóng vai trò tích cực bằng cách tác động ngược trở lại đến nguyên nhân. Mối liên hệ nhân quả mang tính chất khác nhau, qua lại, nhiều vẻ, nhiều chiều, không nên quy chúng thành
một hình thức duy nhất nào. Phạm trù tính nhân quả là một trong những phạm trù chủ đạo của công tác nghiên cứu khoa học và của công tác lãnh đạo, quản lý. Người nghiên cứu
khoa học giỏi và người lãnh đạo giỏi bao giờ cũng nhằm vào việc phát hiện ra những mối quan hệ phụ thuộc nhân quả cơ bản. Làm cán bộ lãnh đạo, quản lý theo kiểu mồm nói vì dân, còn trong lòng thì bắt dân phải vì mình, phụng sự mình, tham nhũng, quan liêu, giải quyết công việc theo cảm tính, nhất định sẽ phải chuốc lấy những hậu quả khôn lường. Sống bạc ác, giết người, đánh người, bắt nạt người yếu đuối, lừa đảo, trộm cướp, hãm hại đồng nghiệp, xử tệ với nhau là những nguyên nhân dẫn tới hậu quả tương ứng, gọi là báo ứng. Đó là luật nhân quả. "Quả" ở đây không chỉ là "kết quả", mà còn là "hậu quả". Tôi không phải là một nhà triết học, nhưng cũng cố gắng làm bài thơ Bàn về nhân quả với lòng mong muốn chân thành góp phần cùng với các nhà triết học nghiên cứu về nhân quả. Ở nơi đất khách quê người, nhiều khi rỗi rãi, chẳng biết làm gì ngoài làm thơ và đi lang thang khắp châu Âu.