Mới cập nhật

Đón Xuân mới

   QUÊ HƯƠNG


Đậm đà hai tiếng “quê hương”
Trái tim rạo rực tấm lòng khôn nguôi.
Bâng khuâng nhớ cảnh nhớ người
Cây đa bến nước nụ cười còn nguyên.
Dập dềnh mạn sóng con thuyền
Bên kia bờ đợi là miền cỏ xanh.
Không gian gió mát trăng thanh
Hồ Gươm liễu rủ tơ xanh một cành.
Đông Hồ làng vẽ nên tranh
Nhật Tân đua nở muôn nhành hoa thơm.
Dạt dào sóng nước sông Hồng
Tản Viên núi thẳm một vùng xa xa.
Dầm dề điểm giọt sương pha
Đêm đông một khắc như là một năm.
Mơ màng nhớ lúc say nằm
Dặm nghìn đất khách tình muôn ngả đường.
Bồn chồn lòng dạ vấn vương
Nhớ quê nhớ cả tình thương ngọt ngào.
Đêm qua lá rụng lao xao
Sáng nay bật dậy cồn cào nhớ quê.
Xa nhà đâu có đê mê
Tấm lòng theo nước mà về với non.
Xa quê âu cũng cơ trời
Ở nơi quan ải biết người biết ta.
Tuy rằng mỗi cửa mỗi nhà
Cũng trong thân thích ruột rà tơ vương.
Quê hương bao nỗi nhớ mong
Diết da da diết ngóng trông đợi chờ.
Nhân tình xoay chuyển đầy vơi
Phần đời còn lại cho người phân ly.
Quê hương tiếng lắng rầm rì
Gửi vào tri kỷ những gì tri ân.
Càng xa càng thấy như gần
Hẹn ngày gặp lại trong tình quê hương.

Praha, Séc,  Xuân Canh Thìn – 2000
Đức Vượng
(Cử nhân Ngữ văn)
------
 Lời Tác giả:  Xuân Canh Thìn - 2000, tôi vui Tết với cộng đồng người Việt Nam tại Cộng hòa Séc, tổ chức tại Praha vào tối 30 Tết  Kỷ Mão để chuẩn bị đón Xuân Canh Thìn, tôi đọc bài thơ Quê hương để tặng cộng đồng. Đọc xong, nhiều người đến bắt tay tôi, chúc mừng.